Ước muốn và cái cabin
Tôi đã từng làm thơ, vẽ tranh, sáng tạo vì mục đích sáng tạo, và giờ tôi cần mang điều đó trở lại cuộc sống của mình. Thỉnh thoảng tôi muốn chụp ngay lấy quyển sổ tay hay bản phác thảo của mình rồi chạy đến một cabin ở một nơi xa xôi nào đó. "Hãy để cơ thể mềm mại của bạn được yêu điều nó yêu."
Dành cho những ai đang muốn kết nối lại với thứ gì đó hay một ai đó. Tôi hy vọng bài thơ này sẽ giúp ích cho các bạn.
Đàn ngỗng hoang dã
Tác giả: Mary Oliver
Bạn không cần phải giỏi.
Bạn không cần phải đi bộ bằng đầu gối của mình một trăm dặm qua sa mạc để ăn năn.
Hãy để cơ thể mềm mại của bạn được yêu điều nó yêu.
Hãy cho tôi biết sự tuyệt vọng của chính bạn và tôi sẽ kể bạn nghe.
Khi thế giới này vẫn đang chuyển động.
Khi mặt trời và những giọt mưa đang di chuyển qua các thắng cảnh tươi đẹp, qua đồng cỏ và rừng sâu, qua cả núi và sông.
Khi đàn ngỗng hoang dã đang trở về nhà trong khí trời tươi mát.
Dù bạn là ai, dù bạn đang cô đơn, hãy nhớ rằng thế giới luôn cho bạn trí tưởng tượng, gọi tên bạn như đàn ngỗng hoang dã năng động và chỉ ra nơi bạn đang đứng trong đại gia đình lớn của thế giới.